Ngậm ngùi





Gửi TINHTHO
Anh sợ lời thủ thỉ yêu đương
Xua tan lặng yên thiên đường nơi em ao ước
Mà anh đang vẩn vơ thao thức
Giấu trong thơ những muộn phiền trái tim
---

Giấu làm sao run rẩy giữa mênh mang
Ngây thơ trao anh nửa góc hồn phiêu dạt

Lỡ ép trái tim vào đời anh đạm bạc
Không biết huyết mạch mình liệu có vỡ tan

---
Ai đánh cắp trái tim ai cho đau buồn thở than
Hay mơ hồ giữa vòng ôm nghẹt thở
Tiếng nhạc lòng bâng quơ gợi mở
Hi vọng tình người nâng nhẹ bước chân
---

Tìm ở đâu con đường rộng thênh thang
Thả trái tim thôi lạc loài nhịp lỗi
Ta đi hai ngả đời không chung một lối
Đành ngậm ngùi…chẳng thể là duyên (!)

---
Cô đơn ập vào trang thơ đời triền miên
Lặng lẽ hoang vu lời tự tình của trái tim đóng cửa
Vết thương lòng anh xé toang bỏ ngỏ
Cho nắng trời chiếu rọi-thuốc thần tiên
---

Lắng nghe trái tim đập vọng từ cõi thiền
Giữa một chiều thu yên bình khác lạ
Thơ lại mộng mơ nhẹ nhàng êm ả
Em giật mình quên hẳn phút …cuồng điên…


11/9/2012
Hồ Minh Quang

Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét