Ý Nhi
thơ tặng
Phố Phái
Căn nhà của hai ta
như con thuyền giữa sóng
con đường mỗi ngày ta qua như bước trên cát bỏng
gió ào ào thổi hết những đêm thâu
Ta là lũ trẻ thơ chưa biết lo âu
hay là kẻ đã qua nhiều sống, chết
mà đến cùng nhau giữa thời khắc nghiệt
Nhánh cây nhỏ
em sẽ trồng trên cát
sẽ canh giữ ngọn đèn
qua suốt đêm sâu
và cánh cửa căn phòng
mỗi ban mai em sẽ mở
Xin anh giữ lòng trắng trong thơ nhỏ
sự can trường của kẻ đã phong sương
để cùng em
đi hết một con đường.
mùa thu chưa tới
Có những gì chờ đợi phía xa kia
nơi đầu nguồn sông, nơi tận cùng biển lớn
mùa thu ngủ yên giữa tầng lá thắm
gió trong xanh như nước chảy qua rừng
hạt cát vàng của bao chuyện thần tiên
nằm nghe sóng ồn ào qua bãi vắng
nơi anh và em
chúng mình chưa đến
chỉ bao lần ta đã nói cùng nhau
Đang chờ ta cây lá tháng năm sau
đâu sông nước
bầu trời
bờ bến mới
ta sẽ bước chân trần trên đá sỏi
những buồn vui gay gắt dưới mặt trời
(bài hát của người kéo thuyền ngược sông,
người đẵn gỗ về xuôi
lửa nhen nhúm sau mùa mưa bão lớn
ngụm nước ngọt của những miền cát lấn
gương mặt người khi cuộc chiến tranh qua…)
Có những gì ở phía xa kia
bao mùa thu đã qua
mãi còn một mùa thu chưa tới.
Ý Nhi
0 nhận xét:
Đăng nhận xét