hoàng xuân sơn
As Evening Falls. by Jo Davenport
kiều vọng
tặng thiền thi Thanh Lam
người về. nhín đỏ rêu xanh
là khi tường đã thập thành cơn đau
tội mây chưa, bạc mái đầu
ngày đi viễn thức muôn mầu luyến lưu
quyên ca lấn cấn giọng chiều
ngồi bên tê vọng nghe thiều đổ mưa
một mành hoa trắng không mùa
chìm trong sư tịnh niềm thua được còn
đeo mình với bóng sắc son
một mai thuyền lạ khúc ròn thuỷ tinh
một hôm. đường nhớ khúc quành
chuỗi buông tràng hạt thuần thanh vết tình
lam kiều ở ngọn phong linh
23 mai 2015
mệt thì nghỉ
làm thơ mệt nghỉ em ơi
khoanh lại một chỗ ngồi rồi ở không
ta cũng ví như cánh đồng
có lúa thì mọc có bông thì trình
làng buồn nhớ xóm u minh
nhớ người thất lạc ôm tình bỏ đi
làm thơ. lạnh lắm xuân thì
nóng hừng hực lửa sân si cuối đời
giấc thùy
không một chỗ về trú
quê nhà khô nắm tay
người ngồi. với nghi thức. lâu
nghe kinh trú niệm chín mầu như lai
bữa trưa. sợi nắng vươn[g] dài
len qua cửa ngọc lên đài tịnh sen
người ngồi. với dáng rất quen
là nhân thân của ánh đèn lưu ly
sáng trong nhau cũng lạ kỳ
cũng lan với tối cũng thùy với trăng
hoàng xuân sơn
tháng năm mười lăm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét