Nguyễn Đạt
Hoa dã quỳ ở Di Linh
Cuối năm qua. Rời nắng Sài Gòn
Tới Di Linh vừa lúc xe ngừng
Chân trên phố. Tràn cơn gió lạ
Xao động gần quanh một nẻo rừng
Tới Di Linh choàng thêm áo dạ
Đêm chờn vờn thoáng lửa vườn cây
Tới Di Linh đốt thêm thuốc lá
Cho ấm lòng cơn gió về đây
Bâng quơ tay vẽ trên khung kính
Trong mù mờ sương khuôn mặt Thanh
Như điêu khắc giấc mơ vô định
Như giá băng lưu giữ tình anh
Thấp thoáng phía mơ hồ xa đó
Phản hồi mộng cũ buổi hôm nay
Anh nhắc nhớ từ ngày Đa Thọ
Có đóa quỳ Thanh giữ trong tay
Đêm ở B’Lao hay đêm Di Linh
Cùng hứa hẹn về chung xuân sớm
Sương trắng đêm tới tận bình minh
Cho men rượu thắm môi rất đượm
N Đ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét