Ngủ ngoan nào, đừng ghen!


Em ơi anh chỉ là
Nắm tro trong bình nhỏ
Nhưng hồn anh soi tỏ
Bên em từng bước đi

Anh tưởng bớt dại tê
Khi nằm yên nhắm mắt
Và thôi lòng thổn thức
Nào ngờ buồn hơn xưa

Thế giới kia hồn ma
Anh vẫy vùng siêu thoát
Chốn thiên đường muôn sắc
Em ở đâu quá xa?

Chỉ một thoáng vu vơ
Quanh bên em nhẹ lướt
Hơi thở ai phảng phất
Là anh buồn tái tê

Chỉ cần em vụng về
Câu thơ tình trăn trở
Là tim anh nức nở
Lo em buồn đơn côi

Đừng yêu đừng yêu ai
Cuộc đời vẫn còn dài
Hãy thề đi em nhé
Yêu một mình anh thôi!

Về thiên thu hỡi ôi

Vẫn nguyên lòng ích kỷ
Mang nặng tình chung thủy
Em lặng nhìn xa xôi

Có quí ai anh ơi
Không hơn đâu tình bạn
Ngồi bên nhau lãng mạn (?)
Câu chuyện phàm, thế thôi!

Chẳng cần hỏi ông trời
Nhân duyên sao vội vã
Đường chia làm hai ngả
Mình vẫn còn tìm nhau

Xin đoạn tuyệt nỗi đau
Mắt em thôi buồn khóc
Nhân tình quên day dứt
Không ồn ào chia tay

Nhớ nhung cứ vơi đầy
Bồi hồi theo kỷ niệm
Giữ trái tim sáng thiện
Quên đời mình quạnh hiu

Anh ở xa phiêu diêu
Hồn bay cùng mây gió
Lời ru thầm xin nhớ
Ngủ ngoan nào, đừng ghen!
 

18/3/2010
Hồ Minh Quang
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét