Mong manh


Có một ngày
Cửa không còn mở
Em khép lại rồi
nỗi nhớ
mong manh…


Anh vẫn bước ra hiền lành
Từ mong manh
nỗi nhớ
Anh chập chờn
Làn khói bay bay...

Em không biết mình
đang tỉnh hay say
Đếm giọt mưa
cuốn trôi từng nỗi nhớ

Gió ngại ngùng
tràn qua khung cửa
Hỏi có gom gì
thơ buồn
chiều nay?...

 
6/8/2010
Hồ Minh Quang
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét