Ngắm trần gian


Ta vẫn ngắm nhìn người
Từ mênh mông sâu thẳm
Bên ta đang văng vẳng
Khúc ca tình xốn xang
Chợt bỗng thấy bàng hoàng
Nhận ra người đau đớn
Giữa khôn cùng nao núng
Tiếng vọng cười xa xôi...
Chỉ là ta đó thôi
Vầng trăng khuya huyền ảo
Rọi trần gian tần tảo
Nhưng vô thường người ơi

Đêm nay thơ ai rơi
Trong tứ thơ buồn nản
Con chữ làm choạng vạng
Một mảnh hồn trong tôi…



10/9/2012
 Hồ Minh Quang
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét