GHEN



Bồ hòn thì ở trên cây
Mà sao đắng ngắt bao ngày em mang

Nào ai đã lỗi nhịp đàn

Đã đi tắt, đã về ngang một mình

Cái ngờ dẫu sợi chỉ manh

Vương vào cũng đủ hóa thành khổ đau

Thương ai nông nổi cơi trầu

 Ngày xanh mòn mỏi gánh sầu đầy vơi

Cay hơn ớt, nồng hơn vôi

Xót lòng nhau lắm nửa lời giận ghen.
 
                             Tuy Hòa 1989 - NC
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét