Hoa xoan ơi


 
 
 
 
 
 
 
Trời lại trở heo may
Mà em thì xa vắng
Tím trời hoa xoan đắng
Sóng cồn lên sông chiều.

Gió không chân phiêu diêu
  Nghe như là em thở
Nồng nàn từ nỗi nhớ
Thả ấm về miền khô.

Anh sẽ gom bơ vơ
Thả câu thơ làm nắng
Tình yêu trong cõi lặng
Lại chất thành núi cao.

Hồn xuân cứ tuôn trào
Thành mưa giông mùa hạ
Hoa xoan ơi... tím quá!
Rắc ướt trời mùa xuân.

Nguyễn Khắc Hiền


                                        


Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét