Anh lại mơ về cái chốn xưa
Con đường ngược gió lội đông mùa
Sầu giăng ngõ vắng trong khuya lạnh
Vẫn gọi mình ơi giữa nẻo trưa
Lối cũ xưa rồi vẫn dáng quen
Hoa hồng ánh điệp ánh màu quen
Anh ơi vắng vẻ chiều đơn chiếc
Mới thấy hình em đứng cạnh thềm
Nhẹ gót bàn chân dưới nắng chiều
Anh vào thắm thiết một tình yêu
Trên cao lượn gió nào mơ mộng
Bến đợi hương nồng thơm sắc liêu
Nẻo cũ mồ côi nặng gánh mơ
Trong lòng vẫn trĩu mấy vần thơ
Đường xa mỏi bước bao nhiêu đếm
Để trọn lòng anh chẳng thể mờ
Dẫu kín hương lòng vẫn ở đây
Anh về đượm thắm với tình ai
Câu thơ hỷ lộ cao vời vợi
Một tấm lòng son vẫn ngất say
Nẻo cũ mồ côi năm tháng qua
Lăn về chốn ấy đẹp hương già
Tâm hồn lại sáng như gương ấy
Gác lại ngày nao chuyện xót xa.
VN
0 nhận xét:
Đăng nhận xét